Mách nước nhanh: Nói chung mọi người nói dối đều có lý do. Câu này được tâm trí có ý thức tiếp nhận nguyên vẹn. Để lộ bằng chứng về những câu trả lời không chủ tâm do tâm lý quá lo lắng.
Bằng cách tăng các giải pháp của mình và thu hẹp các lựa chọn của người đó, bạn sẽ có được ưu thế tương đối lớn. Một lần nữa, bất kỳ câu trả lời nào gợi nhớ đến một phản ứng kiểu như: “Sao anh hỏi thế?” hoặc “Anh nghe chuyện đó ở đâu?” đều chứng tỏ câu hỏi của bạn làm người đó lo lắng. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục giai đoạn kế tiếp.
Nhưng ngay cả kẻ nói dối giỏi nhất cũng phải “đầu hàng” nếu không hỏi những câu hỏi thật. Một cái vẫy tay của họ, thế là luồng giao thông dừng lại. Danh dự của một người nên tự lên tiếng.
Những hình trừu tượng không có ý nghĩa hoặc các hình thù cụ thể lần lượt được đưa cho đối tượng trắc nghiệm xem. Khi chúng ta không muốn nhìn nhận sự thật, chúng ta sẽ nói dối chính mình. Các đại từ tôi, chúng tôi ít được sử dụng hoặc không hề xuất hiện.
” Chưa bao giờ tôi hết kinh ngạc vì chúng ta dễ dàng dao động trước một việc gì đó “trông” chính thống đến thế. Sử dụng kết hợp biện pháp thôi miên và một hệ thống do tôi phát triển được gọi là Kịch bản thôi miên, bạn sẽ có thể đưa ra những mệnh lệnh trực tiếp tác động vào tâm trí vô thức của một người trong cuộc trò chuyện mà người đó không hề nhận biết được. Cuốn sách này khai thác những điểm mà mọi người thường bỏ qua, đó là việc quan sát các manh mối trong ngôn ngữ cử chỉ.
Không có chuyện cân nhắc hay tranh luận, bạn cũng không được hỏi ý kiến. Hãy đặt những câu hỏi có thể cung cấp cho bạn một phản ứng khách quan, chứ không phải chủ quan. Một kịch bản có thể xảy ra: một vị phụ huynh nghi ngờ cậu con trai mười hai tuổi của mình đang hút thuốc lá.
Chúng thường diễn ra vào một thời điểm nào đó trong cuộc trò chuyện của bạn. Với một bệnh nhân như vậy, chẳng cần gì hơn là một cục đường, cơ thể của họ có thể phản ứng lại như thể đã được cho thuốc chữa thật sự. Ví dụ 2: “Chúng tôi cung cấp sự bảo đảm tốt nhất trong lĩnh vực này.
Nếu anh ta mắc lỗi, anh ta sẽ thấy bất an và sẽ trấn an bạn rằng anh ta không bao giờ làm bất kỳ chuyện gì như vậy. Một người bạn của tôi là huấn luyện viên diễn xuất kể với tôi rằng những diễn viên không tinh tế thường nói hết những lời thoại của mình với trọng âm đều đều, một sự tố giác chết người rằng họ mới vào nghề. Dĩ nhiên, người đó sẽ bị kích động và trở nên cục cằn.
Câu hỏi mẫu: “Được rồi, Albert, thế là tốt. Sau một lúc, bạn có thể hỏi: “Anh biết rằng đã có lúc em vi phạm quy ước của chúng ta, nhưng khi chúng ta cưới, anh muốn biết rằng anh có thể tin tưởng em. Cuốn sách này mang đến điều gì và nên được sử dụng như thế nào?
Và trong khi hầu hết mọi người đều như vậy thì có vài người lại không. Nó sẽ khiến người đối diện nhớ ra các thông tin. Điều này đặt cho Churchill một bài toán hóc búa.