- Anh chỉ vào tấm bảng. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không?
- Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh:
Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Khi giao việc, nên kiểm tra để xem xét tình hình thực hiện công việc và hướng dẫn nếu cần thiết. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây.
Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy.
Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi. - Cậu có rảnh không? (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu.
nhạc yêu thích của mình lên. Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn. Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.
Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.