Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới. vì không phải không có lúc chỉ là trò chơi đồ hàng ngô nghê của những đứa trẻ bố mẹ hành nghề luật
Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức. Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời. Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?.
Một giọt rơi xuống sách. Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa. Vì vậy, chơi là một cuộc chiến giữa những kẻ mạnh.
Hiện sinh mong trở lại thời điểm xuất phát của loài người, trước lúc hình thành bản chất. Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn. Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…
Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số. Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm. Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.
Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn. Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại. Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.
18 tuổi là được tự do. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn. Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.
Để xem ai nghệ sỹ, ai câu cú hơn nào. Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả. Cái chính là tự mình phải làm chủ mình.
(Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác). Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi. Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa.
Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng. Đôi khi những sự quá muộn làm đời sống trở nên vô nghĩa. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.