Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả. Mà không xuyên sang tai bên kia. Nó vẫn đang phải chứng minh.
Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn. Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt. Có thể hắn câu được những con cá to để thả.
Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh. Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.
Bạn muốn nhìn thấy năng lực thực sự của họ được phát huy, họ được nâng cấp nhận thức và có những điều tâm huyết để đeo đuổi. Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi. Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.
Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường. Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành. Hắn biết giải pháp vượt qua chúng nhưng lại không tự vượt qua được.
Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Hôm nay, chúng tôi đến đó gồm ba người.
Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp. Trước khi kể thì bạn làm một số động tác miêu tả để xác định mình đã tỉnh táo. Hoặc khi thất vọng về mình, chẳng còn tâm trí đâu nhớ ra nên mở tủ đọc lại.
Biết chỉ để biết mà thôi. Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Điều này rất dễ hiểu và càng dễ hiểu hơn khi đây đang là thời đại của sức mạnh trí tuệ.
Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh. Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị.
Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào. Bị điểm kém chẳng hạn. Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có).