Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau. Cũng chẳng ngạc nhiên lắm. Như kiểu nước đang chảy mà bịt miệng vòi vào.
Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình. Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa. Và cứ nửa giờ thì boong một phát.
Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ. Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được. Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu.
Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được. Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về. Ngồi im, chép bài, ra chơi thì vẽ hoặc đọc truyện.
Nhưng em thèm được khỏe lại. Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.
Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi. Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ. Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau.
Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó. Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Người ta đã bị vô số những cái mũ luật pháp, nguyên tắc, tư tưởng… chụp lên đầu.
Và thích được dẫn đi hơn. Đang định đứng lên đi ăn. Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.
Bù lại, ông sẽ làm nô lệ nghệ thuật cho họ vĩnh viễn? Rất rối rắm và hoang mang. Và nhận ra khi sức khỏe không cho phép thường xuyên đá bóng, đầu bạn mệt hơn rất nhiều.
Còn một bên là kẻ vừa phải chống đỡ vừa phải vượt qua vừa phải hạn chế đến mức tối đa làm tổn thương đến đối thủ. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm.