Chiến thắng được ca ngợi quá nhiều đến nỗi ta đã quên mất một việc, đó là nhờ những bại học từ sự thất bại mà ta trở thành những người chiến thắng vĩ đại hơn! Họ chỉ biết ngồi trước màn hình cuộc đời mà quan sát như thể không còn cách nào khác hơn chấp nhận nó cứ tiếp diễn như thế mãi mãi. Đừng mong đợi bạn sẽ vẫn thích đi ra ngoài ăn và gặp gỡ mọi người.
Sau đó,ông ta lến kế hoạc 100 năm về kinh tế và thương mại của Nhật Bản. KHÔNG CÓ NHỮNG LO LẮNG! Hãy thử làm điều đó, bạn sẽ cảm nhận được niềm vui to lớn khi nhận biết được phản ứng của người khác. Nhờ một mẩu thông báo mà ông bà bà mới biết được cháu mình còn sống và đến bệnh viện nhận bà.
Trước cuộc chạm trán giữa tảng đá và dòng nước, dòng nước luôn luôn chiến thắng , không phải bằng sức mạnh mà bằng sự bền bỉ. “Nếu tôi thất bại, lẽ ra tôi đã gục ngã, nhưng tôi biết rõ là tôi có sức lực để nảy người lên lại. Ông quan sát những nhà hùng biện giàu kinh nghiệm hơn cho đến khi ông có một cơ hội để lên bục diễn thuyết một lần nữa.
Những con diều hâu trừng trừng nhìn họ. Rồi trận động đất lại phá hủy nhà máy của ông và sau cùng,ông quyết định bán nhà máy sản xuất bạc pit-tông cho Toyota. tôi có một nguồn an ủi lớn nhất khi tự nói với mình hàng trăm lần rằng : “Mình đã làm hết sức mình và không ai có thể làm hơn thế”.
Về thể trạng, ông là một người yếu đuối. Làm thế nào ta có thể làm được điều đó?Bằng cách thường xuyên suy ngẫm về những lúc khó khăn ,khi ta phải chịu đựng đau khổ ,khi ta bị suy sụp tinh thần ,khi mọi thứ dường như chống lại ta -bởi vì chỉ có những thời kì khó khăn mới mang lại cho ta bìa học tốt nhất. Tương lai của hai người bạn đồng đội với tôi đã bị vết nhơ.
Người lẽ ra đã là tổng thống đã trở về nhà sau cuộc lưu vong lần cuối cùng. Các rủi ro ấy đã rèn giũa các kĩ năng chính trị trong ông và ông trở thành thủ tướng chỉ sau 30 năm đấu tranh. Tác giả, nhà hùng biện và nhà chính trị đã dẫn dắt nước Anh từ bờ vực của thất bại đến chiến thắng vinh quang khi làm thủ tướng trong chiến tranh thế giới thứ 2.
Có phải nơi này không?”. Khi một cây già chết đi, các tế bào vỡ ra thành các nguyên tố sau này sẽ trở thành chất dinh dưỡng đẻ nuôi mầm mới, và các mầm này sẽ phát triển thành một cây mới. Không hiểu sao, chỉ một thời gian ngắn, “viên thuốc đắng” đã được nuốt một cách dễ dàng.
Đấy bạn xem, nhiều người cứ bị trói chặt bởi các kết quả hiện tại của mình. Nó chỉ làm cho mọi việc trở nên tồi tệ hoặc chỉ làm cho bạn tổn thương thêm thôi. Ngày nay hầu hết mọi người đều đang gấp rút đạt đến thành công.
Họ cũng đương nhiên là nhóm tích lũy tài chính nhiều hơn bất kì ai. Con đường thật gồ ghề, các khó khăn không ngừng xuất hiện. “Mọi thứ đều có mùa và mỗi việc dưới bầu trời này đều có thời gian của nó”.
Thật đáng buồn khi biết rằng xã hội đang cố gắng đẩy đám già cả thừa thãi này vào viện dưỡng lão. Năm 1969, tôi lại trải qua một kinh nghiệm nhớ đời khác. Khi Nhật Bản đầu hàng vào tháng 8 năm 1945, lực lượng Việt Minh thống nhất đã khởi nghĩa giành chính quyền ở Miền Bắc Việt Nam và tuyên bố thành lập nước Việt Nam dân chủ Cộng hòa, Hồ Chí Minh được bầu làm chủ tịch nước đầu tiên.