Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác. Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối.
- Tôi không còn biết phải làm gì nữa. - Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút. Lúc đó, Nott hiểu được tâm trạng của những người khi biết rằng may mắn đã không mỉm cười với họ.
Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Nhưng nếu chàng làm ngay bây giờ thì chàng sẽ có thêm một ngày trống nữa và biết đâu nó sẽ giúp thêm gì cho chàng thì sao. Còn sống - còn hy vọng.
Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi. Tôi chẳng có ý gì cả. Trong bốn năm gần đây, cuộc sống của tôi khốn khổ hơn bao giờ hết và hy vọng duy nhất của tôi là tìm lại được người bạn thân duy nhất mà tôi có: đó chính là cậu đấy.
- Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Max nghe thế xúc động nhìn Jim. Ngươi mất hai ngày mới đến được đây nhưng giờ thì ngươi chỉ còn có một đêm để trở về thôi.
Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình. Anh còn có thể làm được gì khác nữa chứ? Vì thế Nott leo lên ngựa và đi lang thang vô định mãi trong rừng, hy vọng rằng mình sẽ bỗng nhiên may mắn phát hiện được Cây Bốn Lá thần kỳ ở đâu đó.
- Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy. Tôi sẽ dám bắt đầu lại từ đầu. Cậu chuyện cũng đã giúp tôi thực hiện nhiều quyết định rất quan trọng cho cuộc đời mình.
Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại. Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra. "Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ.
Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi. Nếu như theo lời thần Gnome và Bà chúa hồ thì rõ ràng anh đang lãng phí thời gian của mình ở đây. Sao nó vẫn không đến với ta?"
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng. Nhận ra rằng Sid đã không rơi vào bẫy của mình, như con chó cụt đuôi, mụ liền quay lưng nhảy lên cây chổi thần với con cú đậu yên trên vai bay mất hút vào màn đêm để lại một câu nói hăm dọa yếu ớt vọng lại.