Đô đốc nói: "Trong trại cắm ở Nam Cực, những chuyện vụn vặt như vậy làm cho những người dù trọng kỷ luật thế mấy cũng gần phải hoá điên".Mới rồi tôi gặp một thương gia ở Texas, đang ngùn ngụt lòng uất hận.Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta?Ngoài ra, ông lại bắt đầu chú trọng tới âm nhạc cổ điển và ông thấy lòng rung động nghe những hoà tấu khúc mà trước kia ông không ưa.Họ bàn cãi rất nhiều mà quyết định rất ít.Ông nói: "Nếu thân tôi không là cái xác vô dụng, cha chắc tôi dã có sức mạnh tinh thần để biểu mình những lý thuyết của tôi".Hồi nhỏ tôi thành tâm muốn trở nên một nhà truyền giáo ở phương xa.Một hôm mua cà rem ở một tiệm nước, bà thấy tiệm ấy cũng bán bánh mà bánh không có vẻ ngon lành gì hết.Chính sự không có lấy một mục đích nhất định, sự chạy loanh quanh hoài, như điên khùng nó sinh ra bệnh thần kinh suy nhược và biến đổi đời sống của ta thành một cảnh địa ngục.Bấy giờ trên đường chật ních những người qua lại, vẻ mặt rất hân hoan.