Khi bủn xỉn, người ta cố gom góp; họ bỏ sức tích cóp, nhặt nhạnh được chừng nào hay chừng ấy, kể cả về tình cảm lẫn vật chất.Chúng ta có sống thanh cao, hoàn hảo và trong sạch mà không hề có lấy một suy nghĩ sai trái, một lời nói hay một hành động sai nào không?Sự tha thứ giải thoát chúng ta khỏi những cảm xúc cay đắng này.Ta sẽ mất đi sự sáng suốt để có sự chọn lựa khôn ngoan.Tôi ngồi thoải mái và thư giãn.Không có một khát vọng thay đổi! Ý thức không vươn đến tầm cao được là do ý thức cứ mải mê với những lề thói quen thuộc của nó.Đầu óc ta sẽ chỉ chất chứa sự oán trách, thù hằn và vô vọng.Họ cho rằng chỗ của con người là ở trên mặt đất.Rồi bạn tiếp tục leo lên, tiếp tục đi lên như thế.Vẫn là miệng nhưng không nói, vẫn là mắt nhưng không thấy, vẫn là một cơ thể nhưng không cử động.